PHẬT GIÁO VÀ VẤN ĐỀ
TU DƯỠNG THANH NIÊN
I.
THANH NIÊN VỚI VẤN ĐỀ TU DƯỠNG
-
Thanh niên là giai đoạn quý nhất của đời người,
thân thể cường tráng, tinh thaanf linh hoạt, không sợ khổ thừa nhiệt huyết
-
Thanh niên còn là linh hồn của dân tộc, sức sống
của nhân loại
è
Vì thế trong cuộc sống thanh niên cần phải có 1
lý tưởng đạo đức để khỏi sa ngã vào những cạm bẫy của XH và rèn luyện tài đức
cho bản thân, giúp ích cho GĐ & XH.
II.
CÁC LẬP
THUYẾT ĐẠO ĐỨC THÔNG THƯỜNG
1. Thuyết thiên mệnh:
-
Là thuyết dùng cái quyền của thần linh để dạy
người tu dưỡng
-
Những thanh niên tâm hồn cứng rắn, giàu lý trí sẽ
không tin những lời đe dọa, hay hứa suông hão huyền như vậy.
2. Thuyết lương tâm:
-
Là thuyết dạy người phải cố gắng sống với lương
tâm và phải giữ tròn nhân cách vì “nhân chi sơ tánh bổn thiện”
-
Suy cho cùng lời khuyên này chỉ có hiệu lực 1
cách yếu ớt đối với thanh niên có căn bản giáo dục từ GĐ&XH. Còn với thanh
niên đang bôi nhớp đời mình, quen với dục vọng xấu xa không thiết gì nhân phẩm
thì thuyết này vô dụng.
è
Khuyết điểm 2 thuyết trên: không chỉ rõ nguyên
nhân vì sao phải làm lành tránh dữ , phải sống với đạo đức để lợi mình lợi người.
Như thế, 2 học thuyết trên không thể làm nền tảng cho cuộc sống đạo đức của
thanh niên được.
III.
LẬP THUYẾT CẢU PHẬT GIÁO
-
PG rất chú trọng đến vấn đề tu dưỡng. Tất cả lời
dạy của chư Phật đều là nhugnwx phương pháp tu dưỡng có mục đích hướng dẫn con
ngời đến giác ngộ và giải thoát. Những phương pháp tu dưỡng đều được xây trên một
nền tảng vững chắc, rất phù hợp.
1.
Lý nhân quả:
-
Nhân quả là định luật hiện thực và phổ biến của
nhân sinh cũng như vũ trụ. Nó giải thích khách quan nguyên nhân và kết quả của
sự vật.
2.
Lý vô ngã: là không vó ngã, không có 1 cái gì thật
sự là tự có, độc lập, chủ động, vĩnh viễn tồn tại. Lý vô ngã giải thích mọi sự
vật hiện tượng đều do các nhân duyên hòa hợp mà thành.
è
Tóm lại, lý nhân quả và lý vô ngã là nền tảng
cho căn bản đạo đức và tạo một quan niệm thực tiễn đối với thanh niên trong cuộc
sống tiến bộ và tình thương cao rộng để giúp mình giúp người.
IV.
PHƯƠNG PHÁP TU DƯỠNG CỦA THANH NIÊN
1.
Thanh tịnh hóa bản thân: giữ gìn giới pháp đã thọ
(ngũ giới hoặc thập thiện nghiệp) để rèn luyện cho mình 1 tác phong chuẩn mực,
1 tư cách đúng đắn của người Phật tử.
2.
Gạn lọc tâm hồn và điêu luyện ý chí:
-
Tu tâm là phép quán tưởng để diệt trừ những ý niệm
bất thiện, nguyên nhân của tội lỗi và rèn luyện nghị lực để thắng tất cả mọi trở
ngại trên con đường tu tập.
-
Quán thân bất tịnh: giúp thanh niên nhận thấy mặt
trái của thân xác để diệt trừ những dục vọng thấp kém, khỏi tham đắm và quá
cung dưỡng thân xác.
-
Quán thọ thị khổ: giúp thanh niên nhận rõ tai hại
của ngũ dục để sống đời sống thanh đạm.
-
Quán tâm vô thường: giúp thanh niên nhận biết sự
biến chuyển của tâm niệm, để gạt bỏ sự cố chấp của con người và dễ kiểm soát.
-
Quán pháp vo ngã: giúp thanh niên nhận thấy sự
giả dối hư huyễn của vạn vật, không bị chi phối bởi hoàn cảnh.
3.
Phải có thực học:
-
Thanh niên thực hành pháp môn Văn – Tư – Tu:
o
Văn tuệ: nghe đọc những gì cần hiểu biết với
tinh thần phân tích, nhận định sáng suốt.
o
Tư tuệ: suy nghiệm những gì đã hiểu biết để hiểu
biết sáng suốt hơn.
o
Tu tuệ: thực nghiệp, áp dụng những hiểu biết
trong cuộc sống.
4.
Giúp người thiếu thốn: thanh niên luôn giúp người
gặp khó khăn, giữ gìn ý muốn cao đẹp: diệt trừ đau khổ và đem lại an vui cho mọi
người, cố gắng thực hành những lời dạy của chư Phật.
5.
Gieo rắc chánh pháp: đưa Phật Pháp vào thế gian
để chúng sanh cũng được an lạc như mình.
V.
KẾT
LUẬN
-
Vấn đề tu dưỡng là vấn đề cần thiết đối với
thanh niên. Những thanh niên muốn có đời sống an lạc không thể không áp dụng các
phương pháp tu tập của PG.
-
Những người Phật tử sống an lạc và hạnh phúc là
kết quả của những người biết sống theo Phật Giáo.

0 Nhận xét